1. 古诗词大全

唐代诗词作品

共收录了40376首唐代诗词
  • 作者:李白 朝代:唐代

    汉水临襄阳,花开大堤暖。 佳期大堤下,泪向南云满。 春风复无情,吹我梦魂散。 不见眼中人,天长音信断。

    hàn shuǐ lín xiāng yáng ,huā kāi dà dī nuǎn 。 jiā qī dà dī xià ,lèi xiàng nán yún mǎn 。 chūn fēng fù wú qíng ,chuī wǒ mèng hún sàn 。 bú jiàn yǎn zhōng rén ,tiān zhǎng yīn xìn duàn 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    峨眉高出西极天,罗浮直与南溟连。 名公绎思挥彩笔,驱山走海置眼前。 满堂空翠如可扫,赤城霞气苍梧烟。 洞庭潇湘意渺绵,三江七泽情洄沿。 惊涛汹涌向何处,孤舟一去迷归年。 征帆不动亦不旋,飘如随风落天边。 心摇目断兴难尽,几时可到三山巅? 西峰峥嵘喷流泉,横石蹙水波潺湲。 东崖合沓蔽轻雾,深林杂树空芊绵。 此中冥昧失昼夜,隐几寂听无鸣蝉。 长松之下列羽客,对坐不语南昌仙。 南昌仙人赵夫子,妙年历落青云士。 讼庭无事罗众宾,杳然如在丹青里。 五色粉图安足珍?真仙可以全吾身。 若待功成拂衣去,武陵桃花笑杀人。

    é méi gāo chū xī jí tiān ,luó fú zhí yǔ nán míng lián 。 míng gōng yì sī huī cǎi bǐ ,qū shān zǒu hǎi zhì yǎn qián 。 mǎn táng kōng cuì rú kě sǎo ,chì chéng xiá qì cāng wú yān 。 dòng tíng xiāo xiāng yì miǎo mián ,sān jiāng qī zé qíng huí yán 。 jīng tāo xiōng yǒng xiàng hé chù ,gū zhōu yī qù mí guī nián 。 zhēng fān bú dòng yì bú xuán ,piāo rú suí fēng luò tiān biān 。 xīn yáo mù duàn xìng nán jìn ,jǐ shí kě dào sān shān diān ? xī fēng zhēng róng pēn liú quán ,héng shí cù shuǐ bō chán yuán 。 dōng yá hé tà bì qīng wù ,shēn lín zá shù kōng qiān mián 。 cǐ zhōng míng mèi shī zhòu yè ,yǐn jǐ jì tīng wú míng chán 。 zhǎng sōng zhī xià liè yǔ kè ,duì zuò bú yǔ nán chāng xiān 。 nán chāng xiān rén zhào fū zǐ ,miào nián lì luò qīng yún shì 。 sòng tíng wú shì luó zhòng bīn ,yǎo rán rú zài dān qīng lǐ 。 wǔ sè fěn tú ān zú zhēn ?zhēn xiān kě yǐ quán wú shēn 。 ruò dài gōng chéng fú yī qù ,wǔ líng táo huā xiào shā rén 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    登高丘,望远海。 六鳌骨已霜, 三山流安在。 扶桑半摧折, 白日沉光彩。 银台金阙如梦中, 秦皇汉武空相待。 精卫费木石, 鼋鼍无所凭。 君不见骊山茂陵尽灰灭, 牧羊之子来攀登。 盗贼劫宝玉, 精灵竟何能。 穷兵黩武今如此, 鼎湖飞龙安可乘。

    dēng gāo qiū ,wàng yuǎn hǎi 。 liù áo gǔ yǐ shuāng , sān shān liú ān zài 。 fú sāng bàn cuī shé , bái rì chén guāng cǎi 。 yín tái jīn què rú mèng zhōng , qín huáng hàn wǔ kōng xiàng dài 。 jīng wèi fèi mù shí , yuán tuó wú suǒ píng 。 jun1 bú jiàn lí shān mào líng jìn huī miè , mù yáng zhī zǐ lái pān dēng 。 dào zéi jié bǎo yù , jīng líng jìng hé néng 。 qióng bīng dú wǔ jīn rú cǐ , dǐng hú fēi lóng ān kě chéng 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    凤凰台上凤凰游,凤去台空江自流。[1] 吴宫花草埋幽径,晋代衣冠成古丘。[2] 三山半落青天外,二水中分白鹭洲。[3][4][5] 总为浮云能蔽日,长安不见使人愁。

    fèng huáng tái shàng fèng huáng yóu ,fèng qù tái kōng jiāng zì liú 。[1] wú gōng huā cǎo mái yōu jìng ,jìn dài yī guàn chéng gǔ qiū 。[2] sān shān bàn luò qīng tiān wài ,èr shuǐ zhōng fèn bái lù zhōu 。[3][4][5] zǒng wéi fú yún néng bì rì ,zhǎng ān bú jiàn shǐ rén chóu 。

    唐诗三百首高中古诗咏史怀古
  • 作者:李白 朝代:唐代

    西上太白峰,夕阳穷登攀。 太白与我语,为我开天关。 愿乘泠风去,直出浮云间。[1] 举手可近月,前行若无山。 一别武功去,何时复更还。

    xī shàng tài bái fēng ,xī yáng qióng dēng pān 。 tài bái yǔ wǒ yǔ ,wéi wǒ kāi tiān guān 。 yuàn chéng líng fēng qù ,zhí chū fú yún jiān 。[1] jǔ shǒu kě jìn yuè ,qián háng ruò wú shān 。 yī bié wǔ gōng qù ,hé shí fù gèng hái 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    云阳上征去,两岸饶商贾。 吴牛喘月时,拖船一何苦。 水浊不可饮,壶浆半成土。 一唱都护歌,心摧泪如雨。 万人凿盘石,无由达江浒。 君看石芒砀,掩泪悲千古。

    yún yáng shàng zhēng qù ,liǎng àn ráo shāng jiǎ 。 wú niú chuǎn yuè shí ,tuō chuán yī hé kǔ 。 shuǐ zhuó bú kě yǐn ,hú jiāng bàn chéng tǔ 。 yī chàng dōu hù gē ,xīn cuī lèi rú yǔ 。 wàn rén záo pán shí ,wú yóu dá jiāng hǔ 。 jun1 kàn shí máng dàng ,yǎn lèi bēi qiān gǔ 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    日落沙明天倒开, 波摇石动水萦回。

    轻舟泛月寻溪转, 疑是山阴雪后来。

    rì luò shā míng tiān dǎo kāi , bō yáo shí dòng shuǐ yíng huí 。

    qīng zhōu fàn yuè xún xī zhuǎn , yí shì shān yīn xuě hòu lái 。

    饮酒生活行舟
  • 作者:李白 朝代:唐代

    独漉水中泥,水浊不见月。 不见月尚可,水深行人没。 越鸟从南来,胡鹰亦北渡。 我欲弯弓向天射,惜其中道失归路。 落叶别树,飘零随风。 客无所托,悲与此同。 罗帏舒卷,似有人开。 明月直入,无心可猜。 雄剑挂壁,时时龙鸣。 不断犀象,绣涩苔生。 国耻未雪,何由成名。 神鹰梦泽,不顾鸱鸢。 为君一击,鹏搏九天。[1]

    dú lù shuǐ zhōng ní ,shuǐ zhuó bú jiàn yuè 。 bú jiàn yuè shàng kě ,shuǐ shēn háng rén méi 。 yuè niǎo cóng nán lái ,hú yīng yì běi dù 。 wǒ yù wān gōng xiàng tiān shè ,xī qí zhōng dào shī guī lù 。 luò yè bié shù ,piāo líng suí fēng 。 kè wú suǒ tuō ,bēi yǔ cǐ tóng 。 luó wéi shū juàn ,sì yǒu rén kāi 。 míng yuè zhí rù ,wú xīn kě cāi 。 xióng jiàn guà bì ,shí shí lóng míng 。 bú duàn xī xiàng ,xiù sè tái shēng 。 guó chǐ wèi xuě ,hé yóu chéng míng 。 shén yīng mèng zé ,bú gù chī yuān 。 wéi jun1 yī jī ,péng bó jiǔ tiān 。[1]

  • 作者:李白 朝代:唐代

    众鸟高飞尽,孤云独去闲。 相看两不厌,只有敬亭山。

    zhòng niǎo gāo fēi jìn ,gū yún dú qù xián 。 xiàng kàn liǎng bú yàn ,zhī yǒu jìng tíng shān 。

    小学古诗写景写山孤独无奈
  • 作者:李白 朝代:唐代

    渡远荆门外,来从楚国游。[1] 山随平野尽,江入大荒流。 月下飞天镜,云生结海楼。 仍怜故乡水,万里送行舟。

    dù yuǎn jīng mén wài ,lái cóng chǔ guó yóu 。[1] shān suí píng yě jìn ,jiāng rù dà huāng liú 。 yuè xià fēi tiān jìng ,yún shēng jié hǎi lóu 。 réng lián gù xiāng shuǐ ,wàn lǐ sòng háng zhōu 。

    唐诗三百首初中古诗长江送别思乡
  • 作者:李白 朝代:唐代

    白日何短短!百年苦易满。 苍穹浩茫茫,万劫太极长。 麻姑垂两鬓,一半已成霜。 天公见玉女,大笑亿千场。 吾欲揽六龙,回车挂扶桑。 北斗酌美酒,劝龙各一觞。 富贵非所愿,为人驻流光。

    bái rì hé duǎn duǎn !bǎi nián kǔ yì mǎn 。 cāng qióng hào máng máng ,wàn jié tài jí zhǎng 。 má gū chuí liǎng bìn ,yī bàn yǐ chéng shuāng 。 tiān gōng jiàn yù nǚ ,dà xiào yì qiān chǎng 。 wú yù lǎn liù lóng ,huí chē guà fú sāng 。 běi dòu zhuó měi jiǔ ,quàn lóng gè yī shāng 。 fù guì fēi suǒ yuàn ,wéi rén zhù liú guāng 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    太子宾客贺公,于长安紫极宫一见余,呼余为谪仙人,因解金龟换酒为乐。没后对酒,怅然有怀,而作是诗。 其一 四明有狂客,风流贺季真。 长安一相见,呼余谪仙人。 昔好杯中物,今为松下尘。 金龟换酒处,却忆泪沾巾。 其二 狂客归四明,山阴道士迎。 敕赐镜湖水,为君台沼荣。 人亡余故宅,空有荷花生。 念此杳如梦,凄然伤我情。

    tài zǐ bīn kè hè gōng ,yú zhǎng ān zǐ jí gōng yī jiàn yú ,hū yú wéi zhé xiān rén ,yīn jiě jīn guī huàn jiǔ wéi lè 。méi hòu duì jiǔ ,chàng rán yǒu huái ,ér zuò shì shī 。 qí yī sì míng yǒu kuáng kè ,fēng liú hè jì zhēn 。 zhǎng ān yī xiàng jiàn ,hū yú zhé xiān rén 。 xī hǎo bēi zhōng wù ,jīn wéi sōng xià chén 。 jīn guī huàn jiǔ chù ,què yì lèi zhān jīn 。 qí èr kuáng kè guī sì míng ,shān yīn dào shì yíng 。 chì cì jìng hú shuǐ ,wéi jun1 tái zhǎo róng 。 rén wáng yú gù zhái ,kōng yǒu hé huā shēng 。 niàn cǐ yǎo rú mèng ,qī rán shāng wǒ qíng 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    峨眉山月半轮秋,[1] 影入平羌江水流。[2] 夜发清溪向三峡,[3][4] 思君不见下渝州。

    é méi shān yuè bàn lún qiū ,[1] yǐng rù píng qiāng jiāng shuǐ liú 。[2] yè fā qīng xī xiàng sān xiá ,[3][4] sī jun1 bú jiàn xià yú zhōu 。

    初中古诗秋天游历写景地名
  • 作者:李白 朝代:唐代

    犬吠水声中,桃花带露浓。 树深时见鹿,溪午不闻钟。 野竹分青霭,飞泉挂碧峰。[1] 无人知所去,愁倚两三松。

    quǎn fèi shuǐ shēng zhōng ,táo huā dài lù nóng 。 shù shēn shí jiàn lù ,xī wǔ bú wén zhōng 。 yě zhú fèn qīng ǎi ,fēi quán guà bì fēng 。[1] wú rén zhī suǒ qù ,chóu yǐ liǎng sān sōng 。

  • 作者:李白 朝代:唐代

    卢橘为秦树,蒲桃出汉宫。 烟花宜落日,丝管醉春风。 笛奏龙鸣水,箫吟凤下空。 君王多乐事,还与万方同。

    lú jú wéi qín shù ,pú táo chū hàn gōng 。 yān huā yí luò rì ,sī guǎn zuì chūn fēng 。 dí zòu lóng míng shuǐ ,xiāo yín fèng xià kōng 。 jun1 wáng duō lè shì ,hái yǔ wàn fāng tóng 。